Nghe nói như vậy, đám người Tiêu gia cũ cảm thấy mở rộng tầm mắt, còn có thể làm như vậy, nghĩ thôi cũng cảm thấy sảng khoái, ghê tớm c.h.ế.t đồ đĩ đi.
Tiêu Đại Lang thở dài một hơi: "Chuyện này giao cho ta làm."
Tiêu lão thái gật đầu: "Cha ngươi và ngươi cùng nhau đi."
"Sau khi tìm được người, trước tiên mang đến chỗ lang trung và bà mụ nhìn một chút, xem có phải người trong sạch, không có bệnh hay không."
Dù sao cũng là đưa cho nhi tử, vẫn phải chú ý một chút.
Tiêu lão đại gật đầu: "Nương ngài yên tâm, chúng ta sẽ làm tốt."
Bây giờ ông ta hận Cát Xuân Như muốn chết, tất nhiên là hi vọng làm chuyện gì đó ghê tởm đối phương.
Tiêu lão thái nhìn Thời Khanh Lạc cười nhã nhặn: "Ngươi tiếp tục nói đi."
Thời Khanh Lạc uống một hớp nước trà: "Hơn nữa nếu như Tiêu đại tướng quân có thích cô nương khác, hoặc là ở bên ngoài có ngoại thất, sau khi Cát Xuân Như phát hiện tìm tới cửa, các ngươi phải giúp Tướng quân đưa vào trong phủ."
Tiểu thiếp mới nãy chỉ là cuộc chiến nhỏ, phụ thân cặn bã có lẽ sẽ không chạm vào.
Nói nhiều như vậy cũng là vì cái đệm tiếp theo.
Dù sao gần đây phụ thân cặn bã rất thường xuyên đến sân viện của Đào Liễu, Cát Xuân Như hẳn là cũng đã phát hiện ra vấn đề.
Lấy sự để ý nữ nhân kia đối với phụ thân cặn bã, tuyệt đối đánh tới tận cửa.
"Các ngươi còn phải bảo vệ nữ nhân kia thật tốt, đánh võ đài với Cát Xuân Như."
Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/1195433/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.