Hôm nay, trong tửu lâu của Thường Đoan, lại có mấy thư sinh nhắc đến Quỳnh Độc Tán Nhân: “Quỳnh Độc văn tập truyền đến từ tỉnh An Giang, các ngươi đã xem qua chưa?”
“Ta đã từng nghe nói, nhưng chưa xem qua.”
“Ta đã xem qua ở chỗ bạn tốt, bạn của hắn ở tỉnh An Giang, gửi An Giang Văn Tập tháng đó cho hắn, còn có Quỳnh Độc văn tập tặng kèm, tiếc là ta không mượn được sách, vì vậy không thể sao chép lại.”
“Ta cũng đã xem qua, Quỳnh Độc Tán Nhân thật sự quá dám viết!”
…
An Giang Văn Tập rất nổi tiếng ở tỉnh An Giang, nhưng không có tiếng tăm gì ở kinh thành.
Đây chỉ là một quyển sách do thư viện địa phương chỉnh lý in ấn mà thôi!
Nhưng Quỳnh Độc văn tập tặng kèm theo An Giang Văn Tập kỳ tháng tám, lại khiến An Giang Văn Tập nổi tiếng ở kinh thành.
Chỉ là… thư sinh kinh thành không xem An Giang Văn Tập, ngược lại đều đi xem quyển Quỳnh Độc văn tập kia.
“Quỳnh Độc Tán Nhân vẫn luôn bôn ba dân gian, hiểu rõ cuộc sống của bách tính, cũng khó trách có thể viết ra Quỳnh Độc văn tập.”
“Trầm Oan Lục ta đã xem mấy lần, lại xem Quỳnh Độc văn tập này, chỉ cảm thấy chữ nào cũng châu ngọc.”
“Nếu ta có thể vào quan trường, nhất định phải giúp thánh thượng giải quyết những vấn đề này!”
…
Những thư sinh này hết lời khen ngợi Quỳnh Độc Tán Nhân, nhưng người cảm thấy Quỳnh Độc văn tập không hay, cũng không ít.
Trầm Oan Lục là một quyển sách viết về nỗi khổ của bách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thanh-nam-chinh-co-dai/2157697/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.