Thế nhưng, kế hoạch ngay cả bước đầu tiên cũng không thể thực hiện. Lúc 3 giờ sáng hắn đột nhiên nhận được điện thoại, nói hệ thống tình báo quân bộ xảy ra vấn đề, có người ác ý tiết lộ bí mật, nghi ngờ là do gián điệp Liên Bang gây ra, nhân viên tình báo rải rác ở các tinh hệ đều có khả năng bị lộ thân phận.
Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, hắn lập tức chạy đến quân bộ, đợi xử lý xong phần khó giải quyết nhất, đã hơn mười một giờ tối.
Khi từ quân bộ trở về, Thiệu Hành đã không còn hy vọng. Thời gian quá muộn, Thẩm Kỳ Nhiên chắc chắn đã ngủ rồi, buổi chúc mừng sinh nhật đã chuẩn bị bấy lâu, cuối cùng vẫn bị hắn làm hỏng.
Thẩm Kỳ Nhiên nghe Thiệu Hành nói một câu "xin lỗi" không đầu không cuối, cho rằng hắn đang nói về việc hôm nay không thể đến lễ tốt nghiệp học viện, lập tức nói:
"Dù sao cũng là sự kiện đột xuất mà, đó là việc không thể tránh khỏi. Việc quân sự là quan trọng nhất, những thứ khác đều là thứ yếu."
Thấy đối phương vẫn tỏ vẻ khó nguôi ngoai Thẩm Kỳ Nhiên liền trực tiếp chuyển đề tài.
"Thiệu ca, anh có muốn ăn chút gì đó không?"
Cậu hỏi. “Trong nồi còn ít mì nước, nếu anh không ngại thì...”
Thiệu Hành không chút do dự nói: “Được.”
Thẩm Kỳ Nhiên đi vào bếp lại múc một bát mì, bưng ra phòng ăn cho Thiệu Hành. Mặc dù biết Thiệu Hành hẳn là đã xử lý xong vấn đề bên quân bộ, Thẩm Kỳ Nhiên vẫn không nhịn được hỏi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thanh-phu-nhan-ac-doc-cua-nguyen-soai-tan-tat/2917984/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.