Trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, ngay cả không khí cũng dường như ngưng đọng.
Thiệu Hành nhìn cậu, Thẩm Kỳ Nhiên lảng tránh ánh mắt hắn, mắt dừng lại ở giá sách phía sau lưng Thiệu Hành.
Trên đỉnh cao nhất của giá sách, có một tập tài liệu được cất giấu kỹ, trong đó có một bản chính là thỏa thuận ly hôn đã ký trước đây.
Sau một lúc lâu, Thiệu Hành cuối cùng cũng lên tiếng, giọng bình tĩnh không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.
"Nhớ rõ." Hắn nói.
"Nhắc đến chuyện này" không để Thẩm Kỳ Nhiên kịp mở miệng, Thiệu Hành đã tiếp lời :
“Ta vừa hay cũng có chuyện muốn nói, bản thỏa thuận đó, rất nhiều điều khoản bên trong vô cùng bất công với em , ta hy vọng có thể sửa đổi.”
Khi ký thỏa thuận trước đây, hắn còn tràn đầy hận ý với Thẩm Kỳ Nhiên, để làm nhục cậu, các điều khoản bên trong gần như hà khắc đến mức tối đa; nhưng hiện tại, đừng nói Thẩm Kỳ Nhiên, chỉ cần Thiệu Hành tự mình nghĩ đến những yêu cầu cố ý làm khó người đó, ví dụ như chuyện cậu không được rời nhà nếu mình không đi, hắn đều khó có thể chấp nhận.
"Không cần."
Thẩm Kỳ Nhiên lắc đầu
" Em không có ý kiến gì về nội dung đó, cứ theo bản gốc mà thực hiện là được. Em muốn nói chuyện với anh cũng không phải về nội dung thỏa thuận, em muốn nói là..." Cậu đột nhiên dừng lại
“Thiệu ca, anh có nghĩ đến chuyện sau khi thỏa thuận có hiệu lực không?”
Thiệu Hành không nói gì.
Có nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thanh-phu-nhan-ac-doc-cua-nguyen-soai-tan-tat/2917990/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.