Trong ngự thư phòng, Mục Hiếu Trung chỉ vào bản đồ trên bàn, thận trọng nói, mắt thỉnh thoảng lại len lén nhìn Hoàng Thượng, quan sát biểu hiện của anh, tuy Hoàng Thượng đã nói không trách tội hắn nhưng chơi với vua như chơi với cọp, lỡ như chọc giận Hoàng Thượng thì cái đầu trên cổ bất cứ lúc nào cũng có thể rơi mất.
Diệp Khôn nhìn theo đầu ngón tay đang chuyển động của Mục Hiếu Trung, nhìn chằm chằm bản đồ quân sự được bày ở trên bàn và nghiêm túc nghe Mục Hiếu Trung phân tích, cũng hiểu được sơ sơ.
Nước Đại Kim có phần hơi giống với triều Hậu Kim của Hoa Hạ, một quốc gia có lịch sử lâu dài, do mười bộ lạc lớn hợp thành, tất cả đều là dân tộc du mục, cả trai lẫn gái đều am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, sức chiến đấu vô cùng dũng mãnh, nổi danh khắp nơi với trăm vạn tay cung thiện nghệ.
Rốt cuộc có trăm vạn binh sĩ bắn cung thiện nghệ hay không thì Diệp Khôn không rõ lắm, nhưng anh tin chắc một điều, chiến mã tốt nhất thiên hạ là những chiến mã trên các thảo nguyên lớn của nước Kim, các đời Hoàng đế của Đại Chu đều mơ về chiến tích vĩ đại là thống nhất toàn cõi Trung nguyên thành một mối nhưng mười mấy chiến dịch chinh phạt Đại Kim đều thua nhiều thắng ít khiến cho Đại Chu bị hao tổn nguyên khí, đến đời của Diệp Khôn thì Đại Chu đã hoàn toàn xuống dốc, trật tự tấn công và phòng thủ hoàn toàn bị đảo ngược, Đại Kim dần mạnh lên và hiện tại đã ở thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thanh-vua-chua/196575/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.