Phải biết rằng ông ta quyết tâm sẽ tiêu diệt Hoa Hạ trong ba tháng, nếu như đại quân hai cánh không đến kịp lúc, chỉ e sẽ có ảnh hưởng đến việc hạ thành Bình Bäc của ông ta.
Ông ta không hề hay biết đại quân hai cánh của mình đã bị tiêu diệt toàn quân, chẳng còn lại một binh tốt nào, lại chẳng có người nào đến báo tin chiến thẳng cho ông ta.
Trong lúc ông ta đang lo âu thì có vị quan văn ở bên cạnh nhìn thấy nỗi lo lắng của ông ta, vội vàng tâu với Lý Thành Khuê: "Bệ hạ, không cần phải lo lắng, hai vị Tướng quân đều là tướng quân lợi hại nhất của Cao Triều, cho dù là ở Hoa Hạ, sợ là chẳng có ai là đối thủ của họ trên chiến trường đâu, bọn họ không báo tin chiến thắng về vì rất có khả năng là họ đã âm thầm đuổi theo đến thành Bình Bắc rồi
"Thần đoán hai vị Tướng quân không muốn ảnh hưởng đến quân tình, là chuẩn bị tạo tin vui bất ngờ cho Bệ hạ, Bệ hạ hãy đợi chúng thần hợp nhất ở thành Bình Bắc vậy."
Nghe thấy lời xu nịnh của vị quan văn này, gương mặt của Lý Thành Khuê hiện lên nụ cười, tuy nhiên ông ta biết rằng đây là lời nịnh nọt của đối phương để an ủi mình mà thôi, nhưng ông ta cũng cảm thấy có khả năng đúng là như vậy.
Dù sao, Chủ tướng của đại quân hai cánh đó, đúng là ông †a tự cho rằng có thể quét sạch toàn bộ sự tồn tại của Hoa Hạ, vậy làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thu-sinh-han-mon-va-kieu-the/2195356/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.