Lục Diệc Minh có vẻ mặt kính trọng, thái độ cũng cực kỳ thận trọng.
Hản ta không hề tỏ ý khinh thường Giang Siêu, thậm chí còn tôn trọng Giang Siêu.
Giang Siêu không khỏi nhìn hắn ta thêm vài cái, người này là địch cũng hơi đáng tiếc, nhưng e là hắn ta cũng thân bất do. kỷ, chắc hoàng đế đã uy hiếp Lục Diệc Minh.
Nên mới khiến Lục Diệc Minh buộc phải cược bằng mạng sống với Giang Siêu, Lục Diệc Minh thắng thì rất có khả năng Giang Siêu sẽ chết ở đây. Đó chính là kết quả mà hoàng đế muốn mà, không phải sao!
Rõ ràng Lục Diệc Minh đang chột dạ, nên mới nhường Giang Siêu đi trước, dù gì, người đi trước sẽ chiếm được lợi thế rất lớn.
Đôi khi, người hạ cờ đầu tiên thậm chí có thể quyết định thắng bại.
Giang Siêu cũng chẳng từ chối, nếu đối phương đã thể hiện sự tôn trọng, hắn cũng không cần từ chối nữa, giả nhân giả nghĩa không phải phong cách của hẳn.
Hắn đi tới bàn cờ rồi ngồi đối diện với Lục Diệc Minh, sau. đó nhấc tay cầm quân đen hạ xuống góc phải, dựa theo lệ thường thì hành động này tỏ ý tôn trọng đối thủ, nói đơn giản thì là tùy ý hạ ở góc.
Người xung quanh thấy hai người bắt đầu thi đấu, bọn họ lập tức trở nên phấn khích, nhưng đồng thời cũng hơi ngạc. nhiên.
Suy cho cùng, ván cờ này là ván cờ quyết định sinh tử, bên nào thua sẽ phải bỏ mạng.
Bất kể là Giang Siêu hay là Lục Diệc Minh, giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thu-sinh-han-mon-va-kieu-the/2196963/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.