Về phần đám lưu dân ở lại, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý đi theo Giang Siêu, dù có chết ở trên đường thì cũng sẽ không hối hận.
Trấn an xong lưu dân, Giang Siêu phân một trăm quân Con Cháu bảo vệ xung quanh lưu dân, đồng thời đi tìm tướng lãnh quân châu phủ.
Hắn giao chuyện bảo vệ lưu dân cho đối phương.
Quân châu phủ của hiện giờ chỉ có bấy nhiêu tác dụng thôi.
Lần này, tướng lãnh cực kỳ khách sáo với Giang Siêu, khi nói chuyện cũng cực kì cung kính, không còn vẻ kiêu ngạo trước đó nữa.
Giang Siêu đã dùng hành động thực tế của mình nói cho đối phương biết mình không phải là đồ vô dụng.
Hắn khá là yên tâm khi giao lưu dân cho quân châu phủ bảo vệ.
Trong trận chiến vừa rồi, một nghìn quân châu phủ bảo vệ rất tốt lưu dân.
Tuy rằng vẫn có gần trăm người chết, nhưng đó là vì chiến đấu hỗn loạn trong giai đoạn đầu.
Sau lại, dưới sự chỉ huy của Mộ Dung Chỉ Tình, quân châu phủ coi như là có sức chiến đấu không kém.
Nghe Giang Siêu sai mình bảo vệ lưu dân, tướng lãnh quân châu phủ muốn bàn bạc lại với Giang Siêu.
Rốt cuộc thì sau khi nhìn thấy Giang Siêu chiến đấu, hắn liền có suy nghĩ đi theo Giang Siêu cùng nhau diệt cướp.
Dưới sự chỉ huy của Giang Siêu, trận chiến thật sự khiến hắn ta nhiệt huyết sôi trào.
Có điều, khi nhìn đến ánh mắt hờ hững lại lạnh băng của Giang Siêu, hẳn ta từ bỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thu-sinh-han-mon-va-kieu-the/2197633/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.