Giang Siêu nhìn ba nàng, vẫy tay, trong mắt lộ ra vẻ do dự.
Trong lúc nhất thời, hắn không biết nên nói gì.
Rốt cuộc, hắn thực sự không biết phải giải thích chuyện riêng tư này với ba nàng như thế nào.
Tuy nhiên, vì Giang Siêu nghĩ đến chuyện chiếc áo ngực vì thấy biểu cảm khó chịu của Mộ Dung Chỉ Tình nên đương nhiên hắn cũng muốn quảng bá bảo bối này.
Đây là một việc làm ăn tốt, khi thời cơ đến, Giang Siêu đang có ý định cho ra mắt tất lụa đen. Dù ở thời đại nào thì tiền của nữ nhân luôn mua những thứ tốt nhất, chẳng hạn như nước hoa.
“Giang Siêu, ngươi làm cái gì..." Diệp Thanh Ảnh mở miệng trước, nàng ấy cầm lấy áo ngực Giang Siêu đưa tới, nhìn xung quanh một lúc lâu, vẫn không biết đó là vật gì.
Tống Ninh Tuyết và Mộ Dung Chỉ Tình cũng kinh ngạc nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy nghỉ vấn.
Giang Siêu do dự một lát, cuối cùng hắn mới đem chiếc áo ngực trong tay đặt lên trên ngực, nói: "Cái này tiện cho các người, ta không cần nói nhiều về cách sử dụng, các người cứ đi thử nó đi!"
Giang Siêu vừa nói những lời này, ba nàng nhìn thấy hành động của hắn, hơi sửng sốt một chút, trong chớp mắt hiểu ra ý của hắn.
Các nàng lập tức đỏ mặt xấu hổ, cơ bản đều không dám nhìn Giang Siêu. Ba nàng đều đồng liếc hắn, đôi mắt quyến rũ của họ khiến tâm trạng hăn kích động, khí huyết dâng trào.
Tuy ba nàng ngượng ngùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thu-sinh-han-mon-va-kieu-the/2197708/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.