edit & beta: Hàn Phong TuyếtLiếc thấy Nhạc Thanh Âm đang tới gần, tôi sợ hết hồn, lòng tự nhủ không biết những gì tôi và cẩu quan vừa nói có bị anh ta nghe thấy không? Vội vàng đứng lên hành lễ: “Ca ca hôm nay về sớm quá”.
“Chẳng phải có người sớm hơn đấy sao?” Nhạc Thanh Âm liếc mắt sang cẩu quan, còn cẩu quan chỉ ngồi yên bật cười. Chắc là phát hiện ra quần áo hắn đang mặc là của mình, Nhạc Thanh Âm nhíu mày, nói: “Bộ quần áo này không cần trả lại nữa”.
Cẩu quan cười, đuôi mắt cong lên hình trăng khuyết, nói: “Tặng cho ta à? Quả nhiên vẫn là ta mặc hợp hơn”.
Tôi bị độ dày vô địch của da mặt cẩu quan làm cho choáng váng, nhếch khóe môi lên, đang định kiếm cớ đi ra ngoài nôn thì lại nghe thấy Nhạc Thanh Âm nói: “Linh Ca, ngày hai tư tháng sáu này Điền đại nhân của Hình bộ thiết yến, muội chuẩn bị trước đi”.
Ừm… chuyện này, Điền đại nhân của Hình bộ mở tiệc có liên quan gì đến tôi? Tôi chuẩn bị gì chứ? Chuẩn bị bụng đến ăn sạch chăng?
“Vâng, ca ca”. Tôi đáp lời.
Nhạc Thanh Âm nhìn tôi, nói: “Hôm ấy chẳng phải là ngày sinh nhật bạn tốt của muội, Điền tiểu thư đấy sao?”
Ồ… thì ra là vậy. Bảo tôi chuẩn bị là chuẩn bị quà sinh nhật cho Điền tiểu thư đây mà. Bạn tốt ư… Không ổn rồi. Nếu người đó thực sự là bạn tốt của Nhạc Linh Ca… chỉ e là sẽ dễ dàng phát hiện tôi không còn giống như ngày xưa nữa. Nói đi cũng phải nói lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-tu-su-ky/384323/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.