Mộng Uyển cùng Thượng Quan cô nương đi tới nơi chôn xác, nàng che mũi "thối quá!"
Em thì không quan tâm, đối với những thứ này thì bên người em lúc nào cũng có mặt dây chuyền hút đi mấy khí này rồi
Nàng thấy em không có biểu hiện gì thì thầm nghĩ bộ khứu giác của nhóc có vấn đế sao?
Em hất tay, nắp hòm bật ra, người chết hiện tại đã nhìn không ra thứ gì rồi, xung quanh toàn là giòi bọ bò lúc nhúc, thế nhưng em vẫn bình thản đâm thẳng tay (có bao tay) vào trong người mà khám nghiệm, nàng thì không dám nhìn sợ ngất xỉu tại chỗ
Em không biết moi móc bên trong làm sao mà tìm được vài thứ cực kỳ hay, mặt dầy chuyền thì rung lên tỏ vẻ thích thú với thứ em móc ra, em để thứ đó gần mặt dây chuyền, nó hút thứ đó vào Không ngờ ngươi lại thích ăn độc đó
Đó là chất độc bị cô đặc lại trong người xác chết, em chỉ ngửi sơ qua rồi dùng tẩy linh phù tẩy sạch tay và thân thể.
Nàng vẫn nhắm mắt "ngài tìm được manh mối gì chưa ạ?"
"đây là một con yêu cương, cực kỳ mạnh, lúc trước mẫu thân ta ở cảnh giới Nguyên Anh cũng khó đánh bai nó" đó chỉ là khi mẫu thân bị mất kiểm soát thôi, em nghĩ
Nàng bám lấy tay em cầu xin "xin ngài hãy cứu Thượng Quan gia!"
Mộng Uyển cười "muốn ta giúp mà cả tên cũng không thèm nói cho ta sao?"
Nàng giật mình "xin lỗi ngài, ta là Thượng Quan Quân Dao, đại tiểu thư Thượng Quan gia"
Em cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-tu-tien-tieu-thuyet-ma-de-la-ta/173642/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.