Tôn Thế Xuân bảo đám dân làng đang vậy xem lui ra phía sau một chút, chuẩn bị xong tư thế, quyết đoán mà cầm dao giế.t heo đâm một nhát vào tim heo thẳng từ chỗ cổ xuống, chỉ dùng một nhát giế.t chế.t heo.
Để chảy hết tiết heo, ném heo vào nước sôi, sau đó lại dùng móc treo lên cạo lông heo. Cuối cùng đặt heo lên trên một tấm ván gỗ đã rửa sạch sẽ cắt chia thành từng miếng.
Sau khi mổ xong heo, đám người vây xem liền tiến lên, tranh nhau chọn lựa.
Tôn Thế Xuân lấy số thịt, dạ dày và phổi heo mà Tiêu Thái muốn gói vào lá cây to rồi giao cho hắn. Tiêu Thái tiếp nhận rồi rời khỏi đám người.
Đám người ồn ào, trưởng thôn Tôn Trường Canh đi tới, dẫn đầu mở miệng hỏi: “Thế Xuân, hôm nay thịt heo này bán thế nào?”
Nhắc tới đến tiền, mọi người đều dựng lỗ tai lên, lưu ý lời mà Tôn Thế Xuân nói.
Tôn Thế Xuân lau mồ hôi rồi nói “Thúc, con heo này là A Thái săn được, cháu tới phụ một chút. Tiền thịt trực tiếp đưa cho A Thái là được, còn thừa lại thịt thì cháu đều mang đi hết.”
Đều là người dân trong thôn, có một số người bối phận cao, Thôi Phúc tẩu tử ngẫm nghĩ rồi mở miệng trước đoạt lời những người đang định mặc cả: “A Thái quá tốt! Mọi người đều biết đấy, nhà chúng ta ngày thường bán thịt heo đều là mười ba đồng một cân, con lợn rừng này hiếm có, ta kéo vào trong thành bán chắc chắn sẽ có giá cao hơn. Nhưng đệ ấy không chịu!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/166308/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.