Trở lại viện Lạc Hà.
Phó Nguyệt tới tìm Xảo Lan, mọi người cùng nhau nghe Lý ma ma nói về tình trạng của hai chàng trai kia.
“Người thứ nhất là cháu trai của Điền nương tử ở phòng bếp, năm nay mười chín, gia đình cậu ta là người làm thuê trong thôn trang chúng ta, trong nhà đông con, có năm huynh đệ lận, cậu ta là út, cho nên chờ các ca ca kết hôn xong mới đến lượt cậu ta, tuổi cũng không nhỏ nữa.”
“Cả gia đình cha mẹ cũng hiền lành, thường xuyên sai cậu nhóc này làm chân sai vặt tới nhà Điền nương tử tặng đồ. Điền nương tử cũng hay khen cháu trai này nhiều lần, vẫn muốn tìm một cô nương tốt cho cậu ta. Không chỉ tổ chức cưới vợ cho mấy cậu con trai, mà còn thường xuyên nhớ tới cô em chồng đã xuất giá, chứng tỏ nhân phẩm và gia cảnh của nhà người ta cũng hiếm có ở thôn trang này.”
Lý ma ma uống một ngụm trà, ngẩng đầu lên nhìn Triệu Vân Liên và Phó Nguyệt đang kiên nhẫn nghe, còn Xảo Lan thì hơi lơ đãng một chút.
“Người còn lại thì điều kiện trong nhà không tốt lắm, cha mẹ đều không còn nữa, có một đệ đệ ốm yếu, nhưng chàng trai Tiêu Thái này là người trượng nghĩa, nhất định không chịu bỏ rơi, khăng khăng phải chữa trị cho đệ đệ khỏi bệnh thì mới bằng lòng cưới vợ. Cho nên gần hai mươi tuổi vẫn chưa cưới vợ.”
Lý ma ma lại nhìn Phó Nguyệt.
“Thân thể của đệ đệ hắn như thế nào, đã có ý định cưới vợ chưa?” Triệu Vân Liên nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-co-dai-ta-ga-cho-nong-phu-lam-kieu-the/166346/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.