16
"Nhưng! Vào lúc nguy nan này, giặc Mãn lại thừa cơ xâm lược Trung Nguyên!
Thiên hạ này là thiên hạ của người Hán, tuyệt đối không phải là thiên hạ của bọn giặc Mãn!
Đại Minh ta, tuyệt đối không thể ngồi nhìn bọn giặc Mãn chiếm lấy đất đai của người Hán! Chà đạp bách tính người Hán!
Năm xưa Thái Tổ Cao Hoàng Đế chỉ là một thường dân, đã dẫn binh quét sạch thiên hạ, đánh đuổi Mông Nguyên! Hôm nay, ta, Chu Do Kiểm cũng muốn noi gương Thái Tổ, xuất binh Bắc phạt giặc Mãn, giành lại giang sơn cho người Hán!
Thời cơ phản công đã đến!
Hỡi các tướng sĩ, các ngươi có đồng ý cùng ta, xuất chinh giết địch, tiêu diệt giặc Mãn không?"
Là phó soái của cuộc xuất chinh này, ta dẫn đầu chắp tay trước ngực, hô to đáp lại: "Nguyện cùng bệ hạ xuất chinh, vạn tử bất từ!"
Tướng sĩ ngũ quân cũng đồng thanh hô theo: "Nguyện cùng bệ hạ xuất chinh, vạn tử bất từ!"
Đối với Mãn Thanh, từ trên xuống dưới ngũ quân đều đồng lòng.
Chỉ có một chữ, giết!
"Tốt!"
Theo Sùng Trinh siết chặt nắm đấm giơ cao, tiếng hô hào lập tức im bặt.
Thấy hắn ta nhìn về phía mình, ta gật đầu, lấy thánh chỉ trong ngực ra mở rộng.
"Tuân theo chỉ dụ của bệ hạ!
Trận này, tướng sĩ giết địch, mỗi một thủ cấp của giặc Mãn được thưởng năm mươi lượng bạc!
Giết ba tên, thăng quan một cấp!
Giết mười tên, thường dân lập tức được thưởng chức quan cửu phẩm!
Giết trăm tên, thường dân lập tức được thưởng chức quan lục phẩm!
Những ai đã có chức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-dai-minh-ta-bi-sung-trinh-nghe-trom-tieng-long/2848646/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.