Sau khi trở về phòng Huyết Phong còn chưa kịp đặt nàng xuống thì Miêu Miêu đã nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của hắn, liền cấp tốc bay tới giường ngã người nằm phè phởn. Nàng phải nhanh chóng lấy lại sức lực để mai còn tìm thuốc chữa bệnh cho “thú cưng” nàng nữa a.
Mặc kệ còn kẻ thứ hai ở trong phòng nàng vẫn thản nhiên kéo gối kê vào đầu, nhẹ nhàng nhắm mắt gieo mình vào giấc ngủ. Nhưng chưa kịp bao lâu nàng lại phải bị đánh thức bởi vật thể lạ đụng vào mình, hình như nó đang đè nàng thì phải?
Trong nhận thức Miêu Miêu liền có thể đoán thể vật lạ đó là ai, nàng chán chường không phiền mở mắt ra ngó, liền xoay người né tránh vừa cất giọng cản: “Ta mệt lắm, ngươi đừng làm phiền ta chứ.”
Huyết Phong khẽ nhíu mày không hài lòng, ý định muốn đánh thức nàng dậy hành động hắn càng trở nên vô lại. Hắn mỉm cười tà ý đưa tay vuốt ve phía lớp áo ngoài của nàng vừa nhẹ nhàng hướng tơi tai nàng thổi hơi nóng nói: “Phu quân chưa ngủ thì nương tử cũng đừng hòng ngủ trước ta.”
Nghe vậy, Miêu Miêu mở hờ mắt liếc nhìn hắn rồi nói: “Ngươi cũng to gan lắm mới cấm ta không được ngủ.”
Huyết Phong hơi cứng người, nữ nhân này đúng thật chẳng nể trọng hắn, còn bảo hắn to gan? Mặc dù hắn chưa từng tiếp xúc qua nữ nhân mà nàng chính là người đầu tiên hắn cấp quyền được ở gần hắn thế mà còn mạnh miệng nói hắn to gan? Có phải hắn quá dễ dãi với nàng rồi không? Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-du-hanh-loi-thoi-khong/91269/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.