Ngày hôm sau, Lý Trình Trình tỉnh dậy trong tiếng nấu cơm ở bếp. Cô dụi mắt, xuống giường rồi vội vã đi vào phòng bếp. Vừa đến cửa phòng bếp, bác gái cả của cô đã vội vàng đuổi cô ra ngoài như đuổi tà: "Đi đi, đi đi..."
Lý Trình Trình làm ra vẻ bất đắc dĩ, nói: "Bác cả, con cũng là một thành viên của nhà họ Lý, tại sao con không được ăn cơm? Lẽ nào con không làm việc cho nhà họ Lý sao? Lẽ nào con không phải là người nhà họ Lý sao?"
"Cãi cọ cái gì? Làm gì mà ầm ĩ vậy? Mày nằm mơ đi!" Ngô Tú Châu đi ra từ trong phòng, mắng Lý Trình Trình một trận: "Mấy ngày nay mày có làm được việc gì tử tế sao? Còn muốn ăn cơm? Nằm mơ đi! Hôm nay nếu như mày không đào thêm ít rau dại về cho gà ăn thì đừng hòng bước chân vào cửa nhà của chúng tao."
Lý Trình Trình biết cơm nhà không có phần của cô nên cũng không tranh cãi gì với Ngô Tú Châu. Cô quay người đi lấy giỏ rồi trực tiếp rời đi, cô không muốn ở đây dây dưa với bọn họ!
Ngày nào Ngô Tú Châu cũng ở nhà, cô muốn trộm giấy tờ tùy thân thì không khả thi lắm. Vậy thì phải nghĩ cách khác, chẳng hạn như dựa vào việc lấy chồng để rời khỏi nhà họ Lý. Nhưng cô cảm thấy lấy chồng cũng không khả thi. Bởi vì Lý An Tâm và Lý An Nguyệt đều đã hai mươi tuổi rồi mà vẫn chưa lấy chồng, nhà họ Lý sao có thể đồng ý để cô lấy chồng chứ?
Trộm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/2355591/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.