"Mẹ cháu tên là An Thanh Hoa, sao thế ạ? Chú ơi có chuyện gì thế ạ?" Bạch San San sợ hãi nhìn ông Hạ, bản thân với ông ấy không có chuyện gì, mẹ cô ta với ông ấy lại có chuyện, từ trước đến nay cô ta chưa từng thấy nhắc chuyện này, chắc hẳn anh cả và anh hai cô ta đều không biết.
Lý Trình Trình chạm vào cánh tay của Bạch Đại Sơn, hiếu kỳ hỏi: "An Thanh Hoa là mẹ của các anh à?"
Bạch Đại Sơn kiên định gật đầu,"Quả thực là mẹ của bọn anh."
"Không ngờ tên của mẹ chồng cũng hay đấy." Lý Trình Trình cảm khái nói.
Quen Bạch Đại Sơn nhiều năm rồi, đến bây giờ Ly Trình Trình cũng không biết bố mẹ của Bạch Đại Sơn tên là gì, cũng không biết tại sao Bạch Đại Sơn lại không tự nguyện nói cho cô những chuyện này.
Ông Hạ nhìn mẹ của Hạ Hạ Tinh đang đứng bên cạnh một cái, sau đó lại sốt ruột hỏi: "Đồng chí, cháu sinh năm bao nhiêu thế?"
Bạch San San nghi ngờ không thôi nhưng vẫn nói cho Hạ tiên sinh biết năm sinh của mình.
Ông Hạ kích động tiến tới, kéo tay của Bạch San San, vui mừng nói: "Con à, bố là bố ruột của con."
Bạch Đại Sơn nghe thấy lời này thì vội vàng đứng lên trước ngăn chặn rồi lên tiếng: "Ông Hạ, hi vọng chú nói chuyện cho đàng hoàng, mẹ của bọn cháu đã qua đời nhiều năm rồi, chú đừng vu khống bà ấy, đừng có hủy hoại thanh danh của bà ấy."
Nói Bạch San San là con của ông ta, thì khác nào nói năm xưa An
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/2425024/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.