Lập tức Triệu Nhan đi nhanh tới thôn tù, chỉ thấy hai bên đường là vườn và nhà đã bị hộ vệ đẩy ra, chỉ có điều bên trong cũng trống rỗng, nhưng trong mấy vườn còn phơi ít quần áo, trên mặt đất cũng bầy một ít công cụ và đồ vật lẫn lộn, hiển nhiên lúc trước rõ ràng có người sinh sống ở nơi này, nhưng bây giờ cũng không trông thấy rồi.
Tuy nhiên Triệu Nhan lại không chút hoang mang xuyên qua phòng ốc bên ngoài thôn, cuối cùng đi vào một mảnh đất trống ở giữa thôn, chỉ thấy ở giữa mảnh đất trống này có một tòa nhà gỗ tương đối cao và vững chãi, chính là nóc nhà có cây thánh giá chữ thập mà trước kia Triệu Nhan thấy ở ngoài thôn, hơn nữa khi hắn đi đến nơi đây, bên trong tòa kiến trúc này bỗng nhiên truyền ra một tiếng ca, hiển nhiên bên trong có không ít người đang ngâm xướng cái gì đó?
- Mọi người tập trung ở nơi này, bọn họ đang cử hành nghi thức gì sao?
Khi Liễu Nguyên nghe được trong kiến trúc đối diện có tiếng ngâm xướng, lập tức không kìm nổi hỏi. Tuy rằng y nghe không hiểu đối phương đang hát mấy thứ gì, nhưng lại có thể từ trong tiếng ca nghe ra một ý thành kính, tựa như khi bọn họ tụng kinh, cho nên Liễu Nguyên mới có thể đoán người ở bên trong liệu có phải đang cử hành nghi thức gì không?
Triệu Nhan đánh giá giáo đường đơn sơ vừa mới được xây dựng trước mắt, cũng không nghĩ đến những quý tộc Thiên Chúa giáo sau khi bị lưu đày, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/943679/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.