Tin Vương An Thạch vào kinh nhanh chóng truyền ra ngoài, kết quả trong thời gian ngắn cả kinh thành đều chấn động, thực ra điều này cũng không khiến người ta cảm thấy bất ngờ, vì hồi trước thời vua Nhân Tông khi Vương An Thạch lần đầu vào kinh, danh tiếng của ông vẫn chưa vang dội như bây giờ, nhưng cho dù là vậy, vẫn khiến vô số văn nhân chạy đến xin gặp, bây giờ danh tiếng của Vương An Thạch hơn xưa rất nhiều, vì thế ông ra làm quan quả thực trở thành chuyện trọng đại với giới tri thức toàn thiên hạ
- Bán báo đây bán báo đây, Vương Lâm Xuyên danh tiếng lẫy lừng thiên hạ suốt ba mươi năm đã đến kinh thành, ít ngày nữa sẽ yết kiến vua... Một nhóc con bán báo đeo túi chéo, bên trong đựng đầy báo, vừa quơ tờ báo trong tay vừa hét lớn, khi có người vẫy tay với nó, nhỏ bán báo sẽ lập tức nhanh như bay lao đến, sau khi đối phương trả năm văn tiền nó sẽ đưa lại một tờ báo.
- Quận vương, không ngờ báo chí ngoài cho người đọc sách một nơi để bày tỏ ý kiến, còn mở ra một con đường kiếm tiền cho lũ trẻ nghèo khổ, thực sự là vẹn cả đôi đường! Nhìn đứa nhóc bán báo chạy tới chạy lui, Thẩm Quát cười ha ha nói với Triệu Nhan ở bên cạnh.
Báo chí bắt đầu được phát hành vào vài ngày trước, vì có tên tuổi của đám người Âu Dương Tu và Tô Thức, lại thêm tác dụng đặc thù của báo chí, khiến người đọc sách có thế phát biếu cách nhìn của mình với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/944338/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.