Bên ngoài cổng lớn của biệt viện, một tăng nhân trẻ tuổi trên người mặc bộ y phục hòa thượng màu xanh nhạt đứng ở đó, Triệu Nhan từ cửa sổ của xe vừa nhìn thấy bóng lưng cao lớn của đối phương, lập tức đã nhận ra thân phận của người đó, liền không kìm được lớn tiếng gọi:
- Liễu Không ngươi về lúc nào vậy?
Nghe thấy giọng của Triệu Nhan, Liễu Không ở phía trước lập tức quay đầu, khi nhìn thấy Triệu Nhan đang nhảy xuống từ trên xe ngựa, cũng không giấu được một nụ cười nói:
- Hôm nay vừa về đến thành Đông Kinh liền đến chào hỏi quận vương, có điều vừa nấy người hầu trong vương phủ nói quận vương không ở nhà, tiểu tăng vốn còn có chút thất vọng, không ngờ lại khéo như vậy gặp được quận vương trở về.
- Ha ha, thật là tình cờ, chúng ta mau vào trong trò chuyện!
Triệu Nhan cười mời Liễu Không vào biệt viện, tuy nhiên lúc này hẳn nhớ tới chuyện Liễu Không và Bảo An công chúa tỷ tỷ của mình, trong lòng lại không nén nổi cự nự, chỉ là bề ngoài không biểu hiện ra
Sau khi ngồi vào phòng khách, Triệu Nhan cũng vô cùng nhiệt tình hỏi thăm về chuyện Liễu Không ở vùng ven biển Sơn Đông, ban đầu khi hẳn rời đi, từng giao việc mở rộng tôm khô và hải tràng cho Liễu Không, hơn nữa còn bảo quan viên bản địa giúp đỡ y, cũng không biết hiện giờ thế nào rồi?
- Bần tăng lần này tới kinh thành chính là vì chuyện này, quan phú bản địa vô cùng coi trọng chuyện tôm khô và hải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-vuong-gia-vo-dung-lot-xac/944631/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.