Tết Nguyên Đán năm 1967 bị hủy bỏ, các chương trình mà đoàn văn công tập luyện mấy tháng trời cũng bị dừng lại, đoàn cho mọi người nghỉ phép mấy ngày.
Tết bị hủy, Tô Chiêu Chiêu khổ sở vì đến tận đêm giao thừa vẫn phải đi làm. May mắn là có Cố Niệm ở nhà trông hai đứa em, không để chúng nghịch ngợm.
Cố Tưởng, vốn định về nhà đón Tết, cũng không thể về. Lần đầu tiên sau nhiều năm, gia đình họ không được ăn bữa cơm đoàn viên.
Vài ngày sau Tết là ngày nghỉ, Tô Lai vẫn cùng gia đình đến thăm nhà Tô Chiêu Chiêu, không phải là chúc Tết mà coi như đến thăm người thân.
"Em đã được vào phòng thu mua rồi." Tô Lai vui mừng, việc học chữ và biết đọc là đúng đắn. Nhưng cô vẫn không hiểu, tại sao lại hủy bỏ kỳ thi đại học?
Tô Chiêu Chiêu chúc mừng cô: "Vậy là tốt rồi, phòng thu mua nhàn hơn nhà ăn."
Tô Lai gật đầu: "Em còn định cho Tiểu Thụ thi đại học, giờ thì không thể rồi."
Cố Hành bóp nhẹ vai Tiểu Thụ: "Không thi đại học thì vào quân đội đi lính."
Tiểu Thụ gật đầu lia lịa, cậu muốn đi lính, muốn mặc bộ quân phục đàng hoàng!
Tần Nham xoa đầu Tiểu Thụ: "Ngốc, con chưa cảm ơn dượng à?"
Sư trưởng Cố đã nói vậy, chỉ cần Tiểu Thụ không phạm sai lầm, tương lai cậu vào quân đội là chắc chắn, con đường phía trước sẽ không tệ.
Tiểu Thụ cười vui vẻ nói: "Cảm ơn dượng!"
Sau bữa trưa, cả nhà cùng nhau đi dạo trong khu đại viện. Khi mệt, họ ngồi nghỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-lam-me-hai-con-thu-truong-vo-anh-dat-con-den-tim-roi/211760/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.