Chương 5
Xa Tử Dục bộc phát bản năng sinh tồn, nói nhanh như gió: "Tiểu Du Nhi, em nghe anh nói, chuyện là như thế này…"
Chưa kịp giải thích xong, Đường Du lại quay sang nhóc con, nói: "Cách gọi này không dễ phân biệt, đổi sang cách khác đi."
Xa Tử Dục sững người, tiếng nói bị chặn ngang. Nghe lời Đường Du nói, một lúc sau, anh ta mới cười bất đắc dĩ.
Dù không thích đi nữa, sự từ chối của Đường Du cũng không lộ ra cảm xúc gì, cứ như thể anh ấy chỉ đơn thuần là muốn tiện xưng hô mà thôi.
Xa Tử Dục siết chặt ngón tay theo phản xạ, giấu đi sự mất tự nhiên thoáng qua.
Nhóc con cũng rối rắm: "Vậy… vậy phải gọi là gì ạ?"
Cậu nhóc biết mình còn có một lựa chọn khác là gọi "chú", nhưng trong lòng lại có một giọng nói nhỏ mách bảo rằng, ba không thích cách gọi đó.
Nhóc con do dự nhìn Xa Tử Dục, lại e dè nhìn sang Đường Du, ánh mắt toàn sự vô tội, thật sự không biết nên gọi thế nào.
Đường Du ngừng một lát, im lặng hồi lâu, rồi nói: "Cậu ấy họ Xa, tôi họ Đường. Sau này thêm chữ 'Xa' và 'Đường' vào cách gọi là dễ phân biệt."
Nhóc con chớp mắt, lặp lại: "Xa… Xa ba ba?"
Đường Du gật đầu: "Ừm."
Xa Tử Dục: "!!"
Giống như trời quang mây tạnh, Xa Tử Dục ngay lập tức sáng rực lên, anh ta cười tít mắt, định mở miệng khen nhóc con. Nhưng chưa kịp nói gì, nhóc con đã nhíu mày khó xử:"Nhưng mà… Xa ba ba, nghe không hay lắm!"
Xa Tử Dục:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-bao-boi-nho-cua-ba-ba-phan-dien/2954281/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.