Thương Vân tìm một tư thế thoải mái nằm ở trong tinh thể kia, “Thanh Phong, ngươi có yêu một người sao?”
Thanh Phong đang xem xét báo cáo hoàn thành nhiệm vụ của người khác, tay ngừng một chút, “Có yêu.” Một câu nhẹ nhàng, không có câu tiếp.
Thương Vân cũng không truy vấn, gối lên cánh tay mình nằm thẳng, không biết suy nghĩ cái gì.
Thanh Phong sửa sang lại hồ sơ xong, “Không thử hưởng thụ loại du lịch này một chút sao? Cảm giác được yêu không tốt à?”
Thương Vân trợn trắng mắt, chẳng qua là chút phàm nhân bị thuật mị hoặc mê hoặc mà thôi, có cái gì tốt.
Thanh Phong bỗng bật cười, “Thương Vân, ngươi cũng quá không hiểu mị lực của bản thân mình, lần trước ngươi nói muốn thử giới giải trí, thay đổi ý tưởng không?”
Thương Vân giãn thân thể, “Vẫn là bỏ đi, ta sợ sẽ không nhịn được gϊếŧ người, ta không có nhẫn nại tốt như vậy để đi lòng vòng.”
“Vòng giải trí cũng không phải chỉ có diễn trò ca hát, không phải ngươi rất thích làm đặc hiệu cái gì sao?” Thanh Phong đi đến trước tủ hồ sơ, ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua từng hàng túi hồ sơ.
“Vậy còn không bằng đi làm hacker.” Thương Vân cười nhạt, “Lại nói, hiện tại ta làm không phải là đang diễn trò sao? Suy diễn cuộc sống của người khác.”
Thanh Phong xì một tiếng nở nụ cười, “Ngươi đó là bản sắc biểu diễn mà!”
Thương Vân có chút đỏ mặt, tiếp theo trừng mắt nhìn Thanh Phong một cái, “Bản sắc biểu diễn cũng là diễn, còn có, lần sau chọn thân phận tốt một chút,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-chi-tra-thu-khong-tra/1872889/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.