Thương Vân ngồi vào khoang hạng nhất, người còn không ít, chẳng qua… Thương Vân liếc mắt nhìn người ngồi tận trong góc, kia chỉ sợ là một nhân vật lớn, người chung quanh sít sao vây hắn ở bên trong, chỉ có thể nhìn thấy hai cái đùi của nam nhân kia.
Thương Vân buồn bực, nhân vật lớn ngồi máy bay công cộng dân dụng cái gì, không phải đều có máy bay riêng sao, nhưng mà ý tưởng của nhân vật lớn, một nhân vật nhỏ như mình đoán không ra rất bình thường.
Thương Vân ngồi vào vị trí của mình, chuyện của người khác không liên quan đến hắn. Gọi một ly sữa nóng từ chỗ tiếp viên hàng không, Thương Vân liền đeo tai nghe nằm xuống, lộ trình đủ mười mấy tiếng đồng hồ cơ mà!
Vốn còn tưởng rằng là một chuyến đi nhàm chán, nên khi Thương Vân nghe được một tiếng “Tất cả không được nhúc nhích” cùng với tiếng súng răng rắc, không khỏi rút rút khóe miệng, liếc mắt nhìn người trong góc một cái, không biết phiền toái này có liên quan gì đến người này không.
Thương Vân nhắm hai mắt lại, chờ nhóm người kia đi đến khoang hạng nhất, không bao lâu, tiếp viên hàng không vừa đưa sữa bò kia bị đẩy mạnh vào khoang hạng nhất, ngã nhào ra đất.
“Không được nhúc nhích.” Hai người bịt mặt cầm súng đi vào.
Thương Vân không mở mắt, giống như đang ngủ, mấy người phía sau đều căng cứng cơ bắp trên người, vận sức chờ phát động.
Bọn cướp hiển nhiên là có mục đích, đối chiếu ảnh chụp một chút, không để ý đến Thương Vân còn đang nhắm hai mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-chi-tra-thu-khong-tra/1872899/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.