“Cậu nói, cậu là phục vụ viên kia?” Ninh Tả Kỳ nhìn thanh niên vẻ mặt thản nhiên trước mắt này, còn có đứa trẻ hắn ôm trong lòng kia.
“Phải,” Giang Hoằng Nhất cắn chặt môi, “Tôi được ngư dân vớt lên, làm phẫu thuật thẩm mỹ tốn không ít tiền, thật sự không thể gánh vác chi tiêu của đứa bé này, xin anh thu lưu nó.” Hai tay ôm đứa bé của hắn đều đang run rẩy.
“Chỉ giữ đứa trẻ sao?” Ninh Tả Kỳ đi lên trước, nắm cằm Giang Hoằng Nhất, “Đêm đó không nhìn cẩn thận, ngược lại thật đúng là một mỹ nhân a!”
Giang Hoằng Nhất lui về phía sau một bước, “Ninh tiên sinh tự trọng.”
Ninh Tả Kỳ nhìn hắn thật lâu, đến khi Giang Hoằng Nhất cho rằng hắn sắp phát giận, Ninh Tả Kỳ lại phù một tiếng bật cười, “William, cậu mang thỏ trắng nhỏ này đi nghỉ ngơi đi, để chính cậu ta chọn một phòng.”
Giang Hoằng Nhất ngạc nhiên nghi ngờ bị William dẫn đi, Ninh Tả Kỳ thu hồi nụ cười, “Chú trẻ, ngài tìm chính là cậu ta?”
Từ trong phòng đi ra một nam nhân có bảy phần giống Ninh Tả Kỳ, người cầm lái Ninh gia, Ninh Dục Thừa, Ninh gia(1).
“Không phải cậu ta,” Ninh Dục Thừa lạnh lùng nói, “Đi thăm dò xem, vì sao cậu ta biết chuyện phục vụ viên kia.”
“Đã biết,” Ninh Tả Kỳ bĩu môi, “Chú trẻ, chú sẽ không thật sự thích cậu ta đấy chứ?” Vừa nghe nói có nam nhân tự nhận là phục vụ viên đêm đó xuất hiện, chú trẻ lập tức ném công tác chạy từ nhà chính lại đây.
Ninh Dục Thừa từ nhỏ lãnh tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-chi-tra-thu-khong-tra/1872941/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.