"Hạ ảnh đế có muốn ăn thêm không, tôi nướng hai hộp, ăn xong hộp này còn một hộp." Tô Mộc đưa bánh quy qua.
Hạ Lẫm thích, cũng không làm ra vẻ mà nhận lấy, ngoài miệng lại không lưu tình: "Cô làm? Tay nghề cũng không tệ lắm, coi như có thể ăn."
Không nhìn ra cô còn có tay nghề tốt như vậy.
Đây đương nhiên không phải là tay nghề của nguyên chủ, mà là tay nghề của Tô Mộc.
Cửu Thiên Tuế lúc ấy cũng rất kinh ngạc, còn hỏi một câu 【 Ký chủ, cô làm có thể ăn được không?" 】
Bị Tô Mộc nói một câu "Mi ăn không được, không độc chết mi, yên tâm." Chặn lại.
Hiện tại Cửu Thiên Tuế nhìn Hạ Lẫm đánh giá, hình như cũng chỉ bình thường, nhưng vì sao ngoài miệng Hạ Lẫm nói vậy, ăn lại vui vẻ đến vậy?
Nhân loại a...
Nó thực sự không hiểu.
Lộ trình tiếp theo nhanh chóng đến địa điểm quay chụp.
Tìm được khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp, kinh phí của đoàn làm phim ít ỏi, địa điểm quay phim có chút hẻo lánh, môi trường ở khách sạn cũng không tốt lắm, trong phòng cũng chỉ có một cái giường một cái ghế mà thôi.
Toàn bộ quá trình sắc mặt Hạ Lẫm cũng không thay đổi, có thể thấy được là một đứa nhỏ có thể chịu khổ.
Quay một bộ phim ngọt sủng.
Bộ phim có tựa đề "Em và thời gian đều rực rỡ.".
Câu chuyện về sói xám ngạo kiều phúc hắc và tiểu cục cưng học bá.
Toàn văn xoay quanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2965077/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.