Editor: Tieen Ở bên kia, Tô Mộc đưa Kazea đến một nơi hẻo lánh. Mà trong mắt Kazea chỉ có cái rương trên tay Tô Mộc, đuổi theo Tô Mộc hơn nửa giờ, với tốc độ của hai người gần như vòng quanh thành phố một vòng. Điểm dừng chân cuối cùng là bệnh viện, trong phòng bệnh độc quyền của Kazea. Châu báu được đặt trên giường, Kazea vồ lấy, sau đó... Sau đó ngủ thiếp đi. Vài giây sau khi Kazea và Tô Mộc bước vào phòng, bác sĩ Gaila đi đến. Trên tay ông còn cầm cuốn sổ tuần tra phòng bệnh, nhìn Kazea đang nằm trên giường, ông đánh dấu gì đó trên cuốn sổ. Bước tới lật người Kazea, dùng ống nghe kiểm tra một phen. "Tiểu thư Salar, hôm nay hắn đã vận động đủ, cô làm rất tốt." Trong mắt Gaila tràn đầy ý cười, mà bên dưới ý cười này còn che giấu cảm xúc kinh ngạc. Người có thể chế phục Kazea, à không, người cá, cuối cùng đã xuất hiện. Ngay từ ngày đầu tiên gặp Tô Mộc, ông đã biết thân phận của cô, là một người cá. "Ừm." Gật đầu, xoay người rời đi. Không ở lại thêm một giây nào nữa. Tô Mộc đi rồi, Gaila đẩy nhẹ Kazea. "Kazea, tỉnh tỉnh." Giọng nói của ông, giống như tiếng gọi từ xa xưa, nặng nề rơi xuống mặt hồ, sau đó vang vọng... Đôi mắt của Kazea đột nhiên mở ra, con ngươi màu vàng của hắn chuyển sang màu xanh, thâm thúy sâu thẳm. Hình dáng nhu hòa ban đầu cũng trở nên cứng rắn rõ ràng, khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2970372/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.