Editor: Tieen Nhưng hắn không biết, năm nay Di Thuận Thành sẽ bị lũ lụt san thành bình địa. Thiên tai thảm họa, không thể tránh được. Hàn Tùng thấy Tô Mộc hứng thú không giảm, lại dẫn cô đi một vòng. Những ngọn núi của Di Thuận Thành, sông nước của Di Thuận Thành và những con đường, ngõ hẻm của Di Thuận Thành đều mang một tư vị đặc biệt trong cơn mưa phùn dai dẳng. "Hàn đại nhân, nơi cao nhất của Di Thuận Thành là ở đâu?" Tô Mộc hỏi. Sau khi lang thang một lúc lâu, cô đã quan sát kỹ lưỡng. Nhà cửa ở Di Thuận Thành rất nhiều chỗ đều có rạn vết, thậm chí là lỗ thủng, tuy đã được sửa chữa kịp thời nhưng căn nguyên vẫn chưa được chữa khỏi, vật liệu xây dựng thời đại này không bền lắm, quanh năm bị mưa ăn mòn. Một trận lũ lụt có thể phá hủy toàn bộ thành trì này. Hàn Tùng chỉ nghĩ rằng cô muốn nhìn Di Thuận Thành từ trên cao. Liền giới thiệu ngay. "Nơi cao nhất ở Di Thuận Thành là ngọn núi Miếu, bởi vì rất nhiều ngôi miếu tọa lạc tại đó, nên được gọi là núi Miếu." "Hàng năm, các bá tánh thường lên núi Miếu, để thuận tiện cho bá tánh, nhiều gian đình nghỉ chân đã được xây dựng." "Đứng ở những gian đình đó, có thể nhìn thấy toàn cành Di Thuận Thành." "Chỉ là núi Miếu xa hơn chút, ngày thường xe ngựa tới lui chỉ mất hai khắc* , đi bộ thì cũng phải mất hai canh giờ* , hiện tại đường núi lầy lội,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2972112/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.