Editor: Tieen Khi Tần Hạ Bắc đến Di Thuận Thành, trời mưa liên tục. Nhìn thấy toàn bộ Di Thuận Thành đã bị lũ lụt phá hủy, mặt nước trở nên yên tĩnh hơn, nhà cửa và đủ loại đồ vật nổi lơ lửng trên mặt nước. Ngoài ra còn có thuyền qua lại để cứu viện. Mà nhìn rất xa Di Thuận Thành, có bóng người qua lại trên ngọn núi Miếu bị lũ lụt bao vây. Tần Hạ Bắc ngồi thuyền đi tới núi Miếu. Bá tánh trên núi nhìn con thuyền lại đây, xôn xao nhìn xem. Thấy người bước xuống thuyền, cả người tràn đầy khí thế. Tần Hạ Bắc nhìn thấy đủ loại dáng vẻ. Ánh mắt Tần Hạ Bắc đảo qua, không thấy bóng dáng quen thuộc. Thủ hạ của hắn vừa cập bờ, đi tìm hiểu tin tức, rất nhanh liền quay lại: "Bệ hạ, thuộc hạ vừa mới dò hỏi một chút, nói Mục tướng không có ở núi Miếu, sáng sớm ngài ấy cùng Hàn đại nhân ngồi thuyền nhỏ đến đỉnh núi khác." "Bệ hạ, thuộc hạ phái người đi tìm Mục tướng về ngay." "Không cần, đưa trẫm tới đó." Sau đó đoàn người Tần Hạ Bắc được một quan binh dẫn đường, đến chỗ đỉnh núi khác. "Bệ hạ, thừa tướng đại nhân và Hàn đại nhân đều ở nơi đó." Quan binh dẫn đường cung kính nói. Tần Hạ Bắc vung tay áo, đi về phía trước. Tô Mộc và Hàn Tùng đứng trên một tảng đá nhô ra phía trước. Tô Mộc vẻ mặt lạnh lùng, đang nói gì đó, trong khi Hàn Tùng bộ dáng nghiêm túc nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2972118/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.