Editor: Tieen Mà sứ thần bên cạnh nàng ta đứng ra hòa hoãn nói: "Sau khi về nước, thần sẽ bẩm báo chuyện này với thoàng thượng, sẽ cho Bắc Tắc một lời hồi đáp thỏa đáng." Không nói sẽ đem Thanh Sương Kiếm tới đây, mà là đưa ra một lời hồi đáp. Điều này rõ ràng là muốn đổi mới khái niệm. Tần Hạ Bắc phóng tới ánh mắt uy áp, lạnh giọng nói: "Long Tiêu Quốc không chịu nhận nợ sao?" Sắc mặt sứ thần Long Tiêu Quốc nghiêm nghị nói: "Ý của thần, chính là về nước trình báo việc này cho hoàng thượng, lúc đó, sẽ đưa Thanh Sương Kiếm đến Bắc Tắc Quốc." Sợ rằng hắn không đưa ra câu trả lời xác định, sẽ không thể rời khỏi Bắc Tắc Quốc, cho nên sứ thần xoay chuyển cực nhanh. Ánh mắt của Tần Hạ Bắc hướng về phía sứ thần của Nam Phong Quốc. Thân thể sứ thần cứng đờ, sau đó chắp tay cung kính nói: "Nam Phong Quốc giữ lời hứa, sau khi thần và công chúa về nước, sẽ phái người đưa Hòa Thị Bích đến Bắc Tắc." Ánh mắt Tần Hạ Bắc dừng trên người sứ thần Nam Phong Quốc lâu một chút, sau đó mới thâm trầm nhìn đi chỗ khác, giọng vẫn lạnh băng nói: "Đưa Mục nhị tiểu thư đi xuống xử lý vết thương." "Nô tài tuân mệnh." Dư công công ân cần kêu người gọi thái y, hắn ta đi tới trước mặt Tô Mộc, cung kính nói: "Mục nhị tiểu thư, mời đi theo nô tài đến sau điện." Vân Nhược đang chờ đợi tiến lên, cầm áo choàng khoác sau người cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2972148/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.