Editor: Tieen Vừa nói, vừa tiến tới, nhẹ nhàng hôn lên vết thương của hắn. Tần Hạ Bắc không dám cử động, ngơ ngác nhìn cô khẽ hôn. "Sao ta có thể hận chàng?" Giọng cô dịu dàng ôn nhu, lập tức làm Tần Hạ Bắc an tâm. "Vậy nàng sẽ không rời xa ta?" Tần Hạ Bắc hỏi. Tô Mộc dừng một chút, kiên định nói: "Chuyến này ta nhất định phải đi." Tần Hạ Bắc ánh mắt thâm trầm, mà cô cũng thế. Hai người không ai chịu nhượng bộ. Giằng co kéo dài một lúc, Tô Mộc thấy sắp chậm trễ thời gian, cô đứng dậy. Nhưng lại quên mất hai người vẫn còn ở bên nhau, động tác này đã đẩy hắn ra ngoài. Tần Hạ Bắc đột nhiên cảm thấy trống rỗng, vội vàng nắm lấy cổ tay cô, muốn ôm cô, cô tưởng hắn lại mất khống chế, trở tay tránh tay hắn. Nhanh chóng mặc đồ vào, dưới ánh mắt nóng rực của hắn, rời đi. Tần Hạ Bắc nắm quyền siết chặt, quay mặt đi, không nhìn bóng dáng cô nữa. Nếu đây là lựa chọn của nàng, vậy những gì diễn ra giữa bọn họ, chỉ coi là một giấc mộng đẹp, mà hiện giờ… Nên tỉnh. Tần Hạ Bắc rũ mắt, che đi nỗi buồn trong mắt. Thân ảnh Tô Mộc biến mất trong màn đêm của hoàng cung, sau khi rời cung, cô nhìn thấy Vân Nhược đang đợi mình. "Tiểu thư, ngựa mà thiếu gia sai nô tỳ chuẩn bị đã có." Ngày đó suýt chút nữa Vân Nhược đã bị Tô Mộc b*p ch*t, trong mắt hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2972165/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.