"Không có cảm giác." Mộ Ngôn chỉ cười nhẹ một tiếng, cái mảnh ghép linh hồn này còn không dám nhìn thẳng cô a.
Cùng Tiêu Thầm nói xong xuôi, thương định vào tháng sau đi làm.
Lúc đi, Tiêu Thầm sờ sờ cổ, mĩm cười nhìn Mộ Ngôn, nói, "Nghe nói cô chơi Vương Giả không tồi, có thể mang tôi cùng chơi không?"
Mộ Ngôn mĩm cười cự tuyệt, "Xin lỗi, tôi không chơi với hố hàng."
Tiêu Thầm: "......"
*
Lúc về đến nhà, Mộ Ngôn sâu kín hỏi một câu, "Hứa Thanh đối với Lâm Dịch cảm thấy hứng thú?"
【 đúng vậy, cô có muốn thử xem không, Lâm Dịch thật sự thích hợp để công lược cô đó. 】
"Không."
Mộ Ngôn lần nữa cự tuyệt.
Đôi mắt cô nguy hiểm nhíu lại, để người nhìn không ra đáy lòng cô rốt cuộc đang nghĩ gì.
Nhưng mà, ngày hôm sau, Mộ Ngôn đã dậy sớm, làm bữa sáng.
Bưng mâm cháo nóng hôi hổi trên tay gõ gõ cửa nhà Lâm Dịch.
Cửa gõ hai ba tiếng, vẫn không có người ra mở.
Ngược lại cửa tự mình mở ra.
Mộ Ngôn dùng chân đá nhẹ cửa, đứng ở ngoài liếc vào trong một cái.
Chàng trai mặc áo trắng đang gục ở trong một góc trong phòng, hơi rũ đầu, không biết là đang tỉnh hay ngủ.
Mộ Ngôn nhìn thoáng qua thiết kế trong nhà Lâm Dịch, cuối cùng đem mâm cháo đặt trên một cái giá ở cạnh cửa.
Trên cháo để tờ giấy.
Mộ Ngôn sựng lại một lát, xoay người quay về phòng mình, lấy nấp giữ ấm, đậy lên cháo.
Giữ ấm.
Cứ việc cửa đang mở ra, nhưng hết thảy mọi việc, Mộ Ngôn đều đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/1950173/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.