Mộ Ngôn dừng một chút, sau đó liền không tính toán đi vào, thời điểm quay người chuẩn bị đi ra ngoài lại nhìn thấy Lục Dã đứng ở bên ngoài nhìn cô.
Lục Dã nhíu nhíu mày, liếc mắt nhìn Mộ Ngôn một cái, cười lạnh một tiếng, "Thích lo chuyện bao đồng như vậy?"
Mộ Ngôn trầm tư một lát, ý vị thâm trường nhìn Lục Dã, "Quản cậu không tính là nhàn sự."
Lục Dã: "..."
"Là nhân sinh đại sự."
"..."
Lục Dã sửng sốt thật lâu, thẳng đến bên trong lại truyền đến một tiếng thét chói tai, mới kích hoạt lại đại não trống rỗng của Lục Dã.
Lục Dã nơi nào bị người liêu như vậy qua, biểu tình lãnh khốc trên mặt băng không được, xoay người liền đi.
Thấy Lục Dã đi rồi, Mộ Ngôn cũng tính đi ra ngoài nhưng bởi vì thanh âm bên trong quá mức thê thảm, cộng thêm chúa tể hệ thống các loại làm ầm ĩ, Mộ Ngôn đành phải chậm rì rì móc di động ra, sau đó hướng bên trong đến gần một chút.
Thời điểm chuẩn bị lại đi sâu vào hơn một chút, tay lại đột nhiên bị người nắm lấy, Mộ Ngôn lui về phía sau mấy bước, đụng vào một cái ngực cứng rắn.
Trên đỉnh đầu truyền đến một đạo thanh âm lạnh băng từ tính, "Hừ, thiếu chút nữa trúng đạo của cô."
"Nữ nhân thích xen vào việc của người khác."
Nói xong, Lục Dã đạp một chân vào cây trúc bên cạnh, phát ra tiếng vang ào ào.
Đuôi lông mày nhăn lại, trong ánh mắt đều là vẻ không kiên nhẫn, "Ồn cái gì? Lăn ra đây!"
Bên trong tức khắc yên lặng.
Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/1950484/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.