Ba Nguyễn lại không yên tâm, thế nhưng chuyện quan tâm hàng đầu, vẫn là chuyện từ hôn.
Vốn buổi chiều muốn ở nhà chăm sóc Nguyễn Nhuyễn, nhưng mà vừa nhìn thấy thuốc ở miệng vết thương trên cánh tay Nguyễn Nhuyễn, miệng vết thương dữ tợn, ông liền cảm thấy mình ngồi không yên.
Từ hôn!
Hiện tại phải đi từ hôn!
Ba Nguyễn vội vàng đi rồi.
Sau khi Nguyễn Nhuyễn đưa ba Nguyễn ra cửa, lúc này mới lên lầu lần nữa.
Vừa đi vừa nghe 9488 ở bên tai nói chuyện:
“Tôi vừa mới nhìn rõ, ký chủ muốn mượn vai phụ Lục Thừa ngoài ý muốn này, buộc ba Nguyễn phải kiên định với chuyện từ hôn?”
“Thiểu năng trí tuệ.” Hồ ly nhỏ cũng không muốn nói chuyện thêm với AI trí tuệ nhân tạo này thêm chuyện gì.
9488 bị đả kích cũng không nhụt trí, trong chốc lát phản ứng, vẫn là có chút không cam lòng: “Thế nhưng, nam phụ trong thế giới này còn có rất nhiều a, người nào cũng rất ưu tú, cái người qua đường Giáp Lục Thừa này, thật đúng là không tốt lắm a, thân phận cũng không được tốt đâu.”
9488 lắm miệng nói rất nhiều.
Nguyễn Nhuyễn hiếm khi trả lời nó một câu: “Tính cách nguyên chủ thanh cao lạnh lùng, liền đếm ở trong thế giới này, cũng không có bạn bè quan hệ thân thiết nào, mi cảm thấy khi ta mở miệng, đám nam phụ đó sẽ phối hợp với ta sao?”
Nói tới đây, Nguyễn Nhuyễn ngầm cười, giọng nói mềm mại dính người: “Còn nữa, cỏ gần hang chưa chắc đã ăn, nếu muốn ăn, đã sớm ăn từ lâu.”
9488: Tôi tin cô chết liền!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cung-anh-ngam-bien-sao-troi-menh-mong/1998048/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.