Đang suy nghĩ như vậy, thì Nam Nhiễm đã bị Tây Nặc kéo lên đài cao.
Dưới đài, là vạn con rồng đang hành lễ.
Tây Nặc cũng không hiện ra hình rồng.
Vẫn là dáng vẻ loài người như cũ.
Con người đen nhánh giống như giếng cổ vậy, bình thản không gợn sóng.
Nhìn xung quanh bằng nửa con mắt.
Hồi lâu sai, một âm thanh lạnh như băng, đi kèm theo là lực lượng mạnh mẽ truyền khắp đảo rồng.
"Hôm này, ta chỉ tới nói một chuyện.
Từ hôm này, giao nhân Nam Nhiễm là long hậu."
Để cho một giao nhân làm hậu/
Chuyện này chắc rằng tất cả rồng cũng chưa từng nghĩ tới.
Một lúc sau, tiếng rồng phụ họa truyền tới.
Dĩ nhiên.
Trong này cũng có không hài lòng.
Thủ lĩnh long tộc Tây Nặc, là con rồng mạnh nhất thế giới.
Vậy mà lại chọn một giao nhân nhỏ làm long hậu?
Nhìn dáng vẻ yếu ớt của giao nhân nhỏ này, làm sao có thể làm Long hậu của Long tộc?
Nam Nhiễm nghe không hiểu tiếng rồng.
Nhìn những con rồng này gầm lên.
Chỉ cho là chúng đang vui vẻ ăn mừng.
Dù sao dạ minh châu lấy được một giao nhân ưu tú như nàng mà.
Nàng nâng tay lên, đôi môi đỏ mọng nở nụ cười.
Vẫy tay chào hỏi với một đám rồng.
Chờ chào xong.
Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Tây Nặc.
"Khi làm long hậu của ngươi, tất cả kho núi của người đều là của ta."
Liên quan đến chuyện dạ minh chây này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-dai-lao-lai-sap-sup-do-roi/977606/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.