Editor: Tam Muội (Sam)
Mọi người kinh hồn bạt vía, tên bạo quân này muốn chơi chết thiên hạ này hả!
Toàn bộ kinh thành bận rộn.
Những gia đình có chút địa vị ở kinh thành cũng gà bay chó sủa, có tư binh của gia đình gây xích mích với thị vệ, máu tươi loang lổ trên nền tuyết, bốc khói xùy xùy.
Gặp phải kẻ phản kháng, giết không tha. Hoàng đế nói, ai chống đối, thẳng tay giết, đồ cướp được tự chia nhau hai phần.
Điều kiện tiên quyết là nhà đó không nghe lời.
Thế nên đám tướng lĩnh với binh lính càng tỏ ra hung ác, tham lam, càng dễ dàng gây xung đột hơn. Có nhà ỷ mình có thân phận địa vị muốn chèn ép đám binh tướng này.
Nhưng đối với đám binh sĩ nghèo nàn, trong mắt chỉ có vinh hoa phú quý mà nói, bọn họ không có mấy cái này. Giờ mày chống đối chứ gì, vậy tao giết, rồi sau đó bắt đầu xét nhà.
Kết quả đó là bỗng nhiên mọi người trở nên nghe lời, kêu giao lương thực liền giao lương thực, không dám đứng lên chống lại binh sĩ nữa. Sợ lơ là một chút, cả nhà đi bán muối hết.
Thậm chí một số thế gia vọng tộc cũng chỉ có thể cắn răng giao lương thực. Chủ yếu là vì đột nhiên hoàng đế ra tay, quá bất ngờ đi, nên có nhiều chuyện chưa kịp chuẩn bị.
Nhưng vấn đề là đưa bao nhiêu lương thực hoàng đế lại không nói, chỉ nói tự hiểu.
Làm sao bọn họ biết nên đưa bao nhiêu lương chứ. Vì vậy chỉ đành đưa nhiều nhất có thể, tránh cho người nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1213204/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.