Editor: Tam Muội (Sam)
Có quan văn khí phách đứng ra đâm trụ, Dịch Hi rơi nước mắt nói: “Trẫm sẽ cho các ngươi cơ hội trở thành nhân vật nổi tiếng, lưu danh sử sách ngàn đời, đâm đi. Sau khi các ngươi chết, trẫm sẽ mang đầu các ngươi tặng cho người nhà các ngươi, coi như là thành toàn cho các ngươi gặp lại nhau.”
Giọng nói Dịch Hi như ma quỷ, cơn gió lạnh thổi qua từng người, khiến toàn thân họ lạnh lẽo. Bọn họ vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi nhìn Dịch Hi.
Chiêu này hữu dụng khi đối phương là hoàng đế ham danh tiếng, không muốn mang tiếng xấu ép chết trung thần, nhưng tiếc là họ gặp phải kẻ cứng đầu, vậy thì hết cách rồi.
Chết cũng là chết vô ích, người ta hoàn toàn không thèm để ý.
Điền Sinh cùng một đoàn thái giám bưng theo giấy và bút mực vào, đặt trước mặt các vị đại nhân.
Ánh mắt quần thần đầy bất lực và nghi ngờ.
Dịch Hi nói: “Các vị đại nhân viết thư về nhà đi, vì bá tánh trong thiên hạ, các vị lấy ra ít lương thực đi. Nhận bổng lộc của vua thì phải cùng vua phân ưu, bây giờ trẫm rất phiền não, nên là các vị đại nhân viết thư cho người nhà đi.”
“Trên người các vị đại nhân có mang theo tín vật tùy thân, lấy đưa chung với thư đến tay gia quyến các vị đi. Còn về chuyện lấy ra bao nhiêu lương thực, trong lòng các vị hẳn là đã rõ.”
“Nếu các vị đại nhân không muốn viết, trẫm còn có cách khác nữa, đó là cắt lỗ tai hoặc ngón tay của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1213210/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.