Editor: Hân
Beta-er: Tam Muội (Sam)
Phù Gia hơi tức giận, một lần hai lần thì thôi đi, sao cứ bắt cô xem bảng chữ mẫu hoài vậy, quá đáng thật sự.
Bực cả mình!
Điền Sinh vô cùng lo lắng, ngộ nhỡ hai người cãi nhau thì hắn biết phải làm sao bây giờ.
Hắn hơi sợ hai người này.
"Đi ra ngoài." Dịch Yếm thẳng thừng đuổi Điền Sinh ra.
Lúc đi ra Điền Sinh còn biết điều đóng cửa lại, rồi nghiêm chỉnh đứng giữ cửa, lỗ tai vểnh cao hết mức.
Phù Gia hành lễ: "Điện hạ, người tìm nô tì có chuyện gì sao?"
Trước mặt Dịch Yếm không có bản chữ mẫu nào, lúc này đây hắn đang đọc đọc sách, dường như không nghe thấy tiếng Phù Gia nói.
Phù Gia rất muốn thở dài, còn trẻ mà sao đã lãng tai rồi, cô lặp lại lời vừa rồi: "Điện hạ, người tìm nô tì có việc gì?"
Lúc này Dịch Yếm mới thả quyển sách trên tay xuống, nói: "Ta nghe nói tỷ có đối tượng đối thực, tỷ có muốn đưa người đó tới Khúc Hoà cung không, ta có thể sắp xếp một chút."
Phù Gia hơi khó hiểu, chợt nhớ đến chuyện thái giám liền bừng tỉnh: "Ra là chuyện này."
Thật sự có chuyện này sao, không phải đã nói không có, chẳng lẽ là Hồng Uyên gạt người?
Dịch Yếm hỏi tiếp: "Là ai, ở cung nào, tuy rằng ta không có quyền lực gì nhiều nhưng ta có thể giúp tỷ sắp xếp một chút, như vậy hai người cũng không phải ở xa nhau nữa."
Phù Gia xua xua tay: "Không cần, không cần đâu."
Dịch Yếm: "Sao vậy, Hồng Uyên tỷ, ta mang ơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-dai-lao-nang-luon-nguy-trang/1213270/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.