Lại nghe người phía trên nói: "yên tâm, cuộc làm ăn này ngươi chỉ có lời chứ không có lỗ, cứ mỗi một tháng ta sẽ cho người tới đưa cho ngươi một trăm viên linh thạch như thế này" dừng lại một chút Lăng Tiêu mới nói tiếp, ánh mắt đầy ý cười mà nhìn Tịch Cẩm Vận: "Trưởng môn còn muốn từ chối nữa sao, dù gì ngươi cũng không đánh lại ta..sách, cái lý do này để ngươi giữ ta ở lại chắc cũng vô cùng chính đáng ấy nhỉ?"
Tịch Cẩm Vận không nhịn được liền mắng: "Vô liêm sỉ"
"Trưởng môn có muốn chứng kiến thế nào là chân chính vô liêm sỉ không?"
"Không cho ngươi linh thạch nữa, ta lập tức đi chiếm núi xưng vương là được? A, để xem giang hồ biết chuyện trưởng môn phái Thục Sơn trúng một chiêu của ta liền ngã thì sẽ thế nào? Không những vậy còn ở ngay trong địa bàn của các ngươi chiếm được hẳn một ngọn núi, mà bọn ngươi cũng chỉ có thể đứng bên ngoài tức tới nghiến răng nghiến lợi không làm gì được?"
"Tới lúc đó phái Thục Sơn e rằng sẽ càng ngày càng nổi tiếng, haha, tới lúc đó đám người các ngươi cũng không cần phải cảm tạ ta đâu"
"Ngươi cho rằng mình muốn làm gì thì có thể làm? Ngươi có phải hay không quên ở đây còn có một vị tu vi là Đại Thừa trung kỳ duy nhất của đại lục, Thanh Vân trưởng lão?" Tham Lang trưởng lão nằm bên cạnh Tịch Cẩm Vận ngửa mặt lên nói.
Tưởng rằng người kia nghe tới danh của Bắc tiên quân sẽ sợ mất mật, quay lưng bỏ chạy, ai ngờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hay-goi-toi-la-anh-de/545440/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.