Nhìn quân ta càng ngày càng yếu thế trước kẻ địch, Giai Hy ra lệnh toàn bộ rút lui vào thành đợi quân tiếp viện. Còn cô thì lạnh lùng cầm kiếm nhảy xuống đứng đối diện mấy vạn quân giặc. Khí thế hiên ngang, tựa như loài vật cao quý, mạnh mẽ.
" Công chúa, ta không có ý định tổn thương đến người. " Tuệ Ly xuống ngựa, áo choàng bay trong gió, cúi người hành lễ sau đó nhìn cô nói. Ngụ ý muốn Giai Hy trở lại về thành.
" Không muốn tổn thương ta? Ngươi cũng đánh giá cao mình quá đó. " Giễu cợt, cô nhấc kiếm lên vuốt ve, thanh kiếm bóng loáng phản chiếu dáng hình xinh đẹp của cô. Kết hợp với khung cảnh đẫm máu xung quanh khiến người ta nhìn vào mà rợn người.
" Công chúa... "
" Xuỵt, ngươi biết vì sao kẻ ác hay chết sớm không? Vì bọn chúng... nói rất nhiều, tốn thời gian để kẻ khác tranh thủ cơ hội. " Giai Hy giơ tay lên môi ra hiệu im lặng, đôi môi tươi cười tựa gió xuân sau đó cầm kiếm đánh về phía Tuệ Ly với tốc độ cực nhanh, trực tiếp đâm chúng vai trái của cô ta. Nếu không phải phản ứng nhanh thì có lẽ nơi thanh kiếm đâm đến chính là vị trí của trái tim.
" Chậc, vậy mà lệch mất rồi. " Tiếc nuối rút kiếm, cô quơ thanh kiếm ở khung trung vào vòng.
" Các chủ... ngươi dám làm thương các chủ của bọn ta. " Một tên địch thất kinh, tức giận nhìn Giai Hy đầy sát khí.
" Ta làm thương cô ta đó. Thì sao? " Chẳng nhẽ ngươi đánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-he-thong-tam-nguyen/109785/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.