Bích Hà nhìn thấy Nhu Lan ngồi trên giường không ngừng lắc lắc đầu, “Nhu Lan, ngài đang làm gì vậy?”
“Ah, t-tôi chỉ đột nhiên cảm thấy không khỏe lắm.”
“Không khỏe? Nhưng ngài trông vẫn rất ổn trong vài phút trước mà?” Bích Hà thắc mắ.
Cậu ta chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngắn ngủn đủ che bộ phận quan trọng, khuôn mặt thanh tú với đôi môi đỏ mọng khiến cậu ta như được bọc trong vầng sáng nổi bật, làm da trắng nõn vẫn còn vương lại những giọt nước ấm áp thu hút mọi ánh nhìn, bao gồm cả Vân Ngọc.
Nhưng sau khi khám phá ra bí mật đen tối của Bích Hà, Vân Ngọc chẳng còn chút hứng thú nào nữa.
Thực tế, cậu còn đang rất sợ hãi.
Bích Hà là đối thủ khó lường, như một bóng ma chỉ chực chờ thời cơ mà đẩy cậu vào tình huống tồi tệ nhất.
Vân Ngọc cuối cùng cũng tin tưởng hoàn toàn vào lời nói của Pupa, rằng cậu ta đã không ngần ngại quẳng cậu vào tay Lĩnh Khải mặc kệ sống chết.
[Tao có nên gϊếŧ cậu ta không? Hệ thống, kể từ khi tao biết rõ ràng về bản chất thật của cậu ta, thì tao có được phép gϊếŧ cậu ta với tư cách là Nhu Lan không?]
[Pupa: “Nhu Lan” không thể biết về cốt truyện ẩn giấu, còn “Vân Ngọc” thì có.
Vậy nên nếu cậu gϊếŧ Bích Hà mà không có bằng chứng xác thực với tư cách là Nhu Lan, thì đó là phá bỏ thiết lập nhân vật rồi đó.]
Bích Hà chú ý thấy sự căng thẳng của Nhu Lan.
Cậu ta cười khúc khích và đẩy Nhu Lan lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-he-thong-tieu-tam/1592723/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.