Thẩm Ký còn đang nghĩ cách dỗ người, ánh mắt dừng lại trên bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt của cô, khẽ nhíu mày.
Vân Xu giận dỗi đứng tại chỗ, lại thấy Thẩm Ký lần nữa nâng tay cô lên, thong thả ung dung mở lòng bàn tay đang nắm chặt của cô ra.
Lòng bàn tay trắng nõn đã xuất hiện vết véo đỏ ửng, nhìn thấy mà xót.
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng thổi thổi: "Em vừa nãy lo lắng cho anh, anh thật sự rất vui.”
Vân Xu ngây người, lửa giận tan biến trong chốc lát, cảm giác tê dại lại ngứa ngáy lan lên tim. Cô theo bản năng muốn rụt tay lại, nhưng bị anh nắm chặt.
Anh rõ ràng là quỷ lại cố ý tạo ra nhiệt độ cơ thể của con người. Vân Xu có chút không biết làm sao, cảm giác quen thuộc mãnh liệt cũng khiến cô không thể mạnh mẽ từ chối anh.
Xung quanh trừ bọn họ ra, không còn gì cả.
Những ngôi nhà liên miên, chiếc kiệu hoa tinh xảo, tro tàn do tà ám để lại, tất cả đều biến mất.
Tràng quỷ đón dâu mênh m.ô.n.g cuồn cuộn hoàn toàn kết thúc, toàn bộ thế giới trong giấc mơ chỉ còn lại Vân Xu và Thẩm Ký, cô thậm chí không thể dời đi sự chú ý.
Như thể đoán được ý nghĩ của cô, Thẩm Ký nhướng mày: "Không cần nghĩ nhiều, Yến Tân Tễ sẽ không để ý những việc này đâu.”
Rốt cuộc bọn họ là cùng một tồn tại.
Vấn đề là Vân Xu không biết. Trước đây, sau khi Yến Tân Tễ biết sự tồn tại của Thẩm Ký, đã bảo cô nếu gặp nguy hiểm trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2727989/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.