Phù Xán Xán không trả lời, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Cùng lúc đó, bầu không khí trong Yến gia tổ trạch cũng trở nên có chút kỳ lạ. Tiếng cười đùa ngày xưa đã ít đi rất nhiều, sự im lặng lan tỏa trong không gian tĩnh mịch.
Trong tổ trạch rộng lớn như vậy, phảng phất có thứ gì đó đang ấp ủ, mang theo hơi thở của mưa gió sắp đến.
Hôm nay bầu trời xanh bao la, trời trong nắng ấm.
Vân Xu đang tản bộ trong vườn hoa, Trạm Dương Thu đi cùng cô. Từ lần gặp nhau ở vườn hoa lần trước, hai người thường xuyên ở bên nhau.
Những bông hoa tươi non nớt nhẹ nhàng lay động trong gió, thuần khiết mỹ lệ, thướt tha nhiều vẻ.
Vân Xu vô tâm thưởng thức khu vườn được chăm sóc tỉ mỉ, thở dài nói: “Trạm Thiên Sư, gần đây có chuyện gì sắp xảy ra sao?”
Bầu không khí kỳ lạ trong dinh thự cô cũng đã nhận ra, nhưng lại không tìm được nguồn gốc. Trực giác mách bảo cô, tất cả đều có liên quan đến bọn họ.
Trạm Dương Thu rũ mắt, thu hết vẻ lo lắng trên mặt cô vào đáy mắt: "Có một vài việc, nhưng sẽ nhanh chóng kết thúc thôi, không cần lo lắng.”
Đôi mắt Vân Xu sáng lên. Anh ta quả nhiên biết. Cô đang muốn hỏi thêm, thì từ phía xa truyền đến một giọng nói quen thuộc.
“Xu Xu.”
Người đàn ông đứng sau khóm hoa diên vĩ đen như nhung. Những đóa hoa đen lớn càng làm nổi bật vẻ tôn quý ưu nhã và khí thế như vực sâu của anh.
Vân Xu lần đầu tiên phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2727991/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.