Tần Mặc liếc mắt nhìn xung quanh, để nhanh chóng trở về, anh chọn con đường nhỏ trong căn cứ, ban ngày người đã ít, buổi tối càng chỉ có anh và những người tìm tra.
Đám người này chuyên chờ đợi cơ hội này.
Kẻ cầm đầu cố tình giơ giơ thanh trường đao trong tay, mang theo ý uy hiếp: "Huynh đệ, đừng nhìn nữa, ở đây chỉ có chúng ta thôi.”
Tần Mặc thần sắc đạm nhiên, không đáp lời.
Đối diện cho rằng anh sợ hãi, sôi nổi lộ ra vẻ chế nhạo: "Thế mà không nói gì, còn tưởng lợi hại lắm.”
Từ khi Vân Xu lộ diện, số người ngưỡng mộ cô tăng gấp bội, mọi người hy vọng tiếp cận cô bao nhiêu thì càng ghét những người bên cạnh cô bấy nhiêu.
Vân Xu luôn được đồng đội bảo vệ, những người khác liên tiếp không có cơ hội gần gũi, rất nhiều người ghen ghét đến phát điên.
Trần Nghiên thì không tính, cô ấy là nữ.
Tần Mặc, Chu Hữu Cảnh, Diệp Kiều trực tiếp trở thành cái đinh trong mắt mọi người, ai cũng là dị năng giả mạnh mẽ, không ai chọn đối đầu trực diện.
Bọn họ chọn ban đêm thừa lúc người lẻ loi đánh lén, mục tiêu đầu tiên chính là đội trưởng Tần Mặc.
Chỉ cần đánh bại Tần Mặc, bọn họ có thể mượn cơ hội uy h.i.ế.p đối phương, tiếp cận Vân Xu.
Tần Mặc có lợi hại đến đâu cũng vô dụng, bọn họ có hơn mười người, mỗi người đều là dị năng giả.
Kế hoạch của đám người này quả thực viết trên mặt, ánh mắt Tần Mặc không đổi, không nhìn ra cảm xúc gì.
Đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2766439/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.