“Tiểu sư tổ cố lên! Chúng con ở phía sau người!”
“Tiểu sư tổ người là tuyệt vời nhất!”
“Tiểu sư tổ! Tiến về phía trước! Chúng con là hậu phương vững chắc nhất của người!”
Vân Xu quay đầu lại nhìn một cái. Áp chế cảm giác xấu hổ trong lòng. Nàng gật đầu với Triệu Thuật: “Đạo hữu, xin mời.”
Nàng lập tức triệu hồi Tuyết Tễ Kiếm. Chuẩn bị tư thế chiến đấu. Chờ đối phương ra tay. Vị đạo hữu này hơi thở hùng hậu. Chắc chắn là một cao thủ. Nàng mong chờ được chiến đấu với đối phương.
Nhưng đáp lại nàng là tiếng quạt rơi xuống đất. Đối phương ngay cả vũ khí cũng không cầm lên.
Triệu Thuật vẫn đứng ngây người nhìn chằm chằm nàng. Không có nửa ý định nhặt vũ khí lên.
Vân Xu: "..."
Vân Xu lại một lần nữa nói: “Đạo hữu, xin mời cùng ta một trận chiến!”
Nàng nghiêm túc mời đối phương tỷ thí. Nhưng bầu không khí dưới đài lại là thế này. Mọi người thở ngắn than dài, rung đùi đắc ý.
“Oa, Tiểu sư tổ ngay cả biểu cảm nghiêm túc cũng đẹp quá. Nàng là tiên nữ Thiên Đạo phái xuống cứu rỗi đôi mắt của ta sao.”
“Đáng giận! Hâm mộ Vấn Thiên Tông quá! Muốn rời bỏ tông môn!”
“Thế đạo bất công! Thế đạo bất công! Trời xanh ngươi vì sao lại đối xử với ta như vậy! Vì sao không để ta gặp Tiểu sư tổ trước khi gia nhập môn phái!”
Triệu Thuật bừng tỉnh hoàn hồn. Hắn nhặt quạt xếp lên. Đối diện với đôi mắt sáng ngời kia. Cười khổ nói: “Tiểu sư tổ đang làm khó ta.”
Đối diện với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2778851/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.