Nói xong, lại nhìn về phía Tống Tinh Dã.
Cô cảm thấy mình đủ dữ rồi.
Tống Tinh Dã bị cô nhìn một cái như thế, cảm thấy có chút là lạ, lòng như bị phỏng, anh quay đầu đi, trầm mặt.
“Cô vào đây.
”
Nói xong, Tống Tinh Dã tránh người sang một bên.
Đường Tuế thấy anh vậy mà chịu rồi, thì nới lỏng nắm đấm nhỏ đang siết chặt ra.
Đôi môi căng bóng cũng thở phào một hơi.
Haizzzz.
Đường Tuế đi vào phòng anh, quan sát xung quanh một lát rồi trực tiếp nằm lên giường anh, xốc áo ngủ ngắn tay của mình lên, để lộ cái bụng nhỏ mềm mại trắng bóc, cái tay nhỏ còn vỗ lên bụng một cái.
Tống Tinh Dã vừa đóng cửa xong quay đầu lại thì thấy một màn này.
“! ”
Anh mặt không đổi sắc đi đến trước mặt Đường Tuế, kéo một cái ghế ra ngồi xuống cạnh giường.
Không một tiếng động kéo áo ngủ của Đường Tuế xuống: “Vậy cũng có thể xoa được.
”
"Không được!"
Đường Tuế lắc đầu.
Bàn tay nhỏ nhanh chóng kéo áo mình lên.
“Bành bạch! ”
Còn vỗ bụng hai cái.
“Anh cứ xoa như này là được rồi.
”
Đường Tuế cảm giác Luân Hồi Kính vô cùng thích móc chữ, nếu xoa cách lớp quần áo thì nhiệm vụ không hoàn thành được.
Không thể được.
“Tiểu thư, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Tống Tinh Dã nhíu mày, đôi mắt hẹp dài lộ ra sự sắc bén.
Anh dùng ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm Đường Tuế.
“Chính là muốn anh giúp tôi! xoa bụng đó!”
Chạm phải ánh mặt hung ác nham hiểm của anh, Đường Tuế run
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/1176278/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.