Buổi tối.
Căn phòng khách rộng rãi, thiếu nữ lười nhác nằm dài trên sofa, chăm chú nhìn màn hình ti vi.
Bộ phim truyền hình phát ra âm thanh khóc lóc cãi nhau, có chút ồn ào.
Chiếc bàn đặt cạnh sofa bày đủ loại sách vở và đồ dùng học tập, thiếu niên ngồi dưới sàn nhà, đầu ghé vào bàn, tay hí hoát viết.
Trong âm thanh sinh động phát ra từ ti vi, mơ hồ nghe thấy tiếng đầu bút sột soạt ma sát trên mặt giấy.
Sự ồn ào xen lẫn tĩnh lặng, khiến không khí có chút kỳ lạ, nhưng lại không ngột ngạt, chỉ là làm người ta thấy hơi nghi hoặc.
Đặc biệt là hai người sinh hoạt nơi đây, người thích sự ồn ào lại trông đầy lười nhác lặng yên, người an tĩnh lại nhìn rất tập trung quyết liệt.
Không nói rõ ra được, có vẻ mâu thuẫn đối lập nhau, nhưng chậm rãi quan sát kỹ, lại thấy... hài hòa.
Hai người này không phải ai khác, chính là Khuynh Diễm và Tần Ưu.
Khuynh Diễm chăm chú xem ti vi, biểu cảm trên mặt liên tục thay đổi, nhưng đáy mắt an tĩnh lại không có nửa tia cảm xúc. Cứ như biểu cảm trên mặt cô vốn chỉ để tượng trưng hưởng ứng vậy.
Tần Ưu không đến lớp, mỗi ngày đều là tự mình chăm chỉ học tập, hắn phải học để còn giúp Khuynh Diễm làm bài về nhà.
Chợt Tần Ưu ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đặt bút xuống, đứng dậy đi vào bếp.
Lát sau, hắn mang ra một ly sữa nóng, đặt lên chiếc bàn trước mặt Khuynh Diễm, rồi lại cúi đầu tiếp tục làm bài tập.
Hắn biết Khuynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1234507/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.