\[Kí chủ, mau tỉnh dậy đi a!\] Âm thanh trẻ con khúc khích reo lên, trong ngữ điệu hối thúc ẩn chứa vui vẻ.
Khuynh Diễm mở mắt, một cỗ tanh nồng khó ngửi xộc vào mũi.
Thân thể bị một đám vật thể đè xuống, hơi thở không thông, tay chân trĩu nặng.
Mẹ nó! Con chó Hệ Thống chết tiệt!
Nó lại truyền tống không báo trước!
Thứ hèn hạ!
\[...\] Truyền tống không báo thì liên quan gì đến hèn hạ? Cô đừng xúc phạm quá đáng nha! Nó cũng có phẩm giá đó!
Khuynh Diễm muốn phân cao thấp với Hệ Thống, nhưng tình hình hiện tại không ổn, quá ngạt thở, thoát ra trước đã.
Cô vươn tay đẩy những vật thể đang đè ép mình, nhưng chúng không di chuyển.
Dùng nhiều lực hơn, vẫn không di chuyển.
Dùng tất cả sức lực của thân thể này...
Răng rắc!
Khuynh Diễm: "..." Trẹo lưng rồi.
Có một câu nói tục thực sự rất muốn phun.
\[Nghiệt cảnh sinh anh hùng! Kí chủ cố lên!!\] Hệ Thống phấn khích cổ vũ, lại vui vẻ gợi ý: \[Nếu kí chủ thấy quá khó khăn, cô cũng có thể nhắm mắt sang thế giới tiếp theo nha!\]
Khuynh Diễm: "..." Nó làm phản rồi.
Hệ Thống: Đúng vậy! Chủ nhân không đồng ý đổi kí chủ, nên nó đã quyết định mạnh mẽ vùng lên... sau này phản.
Hiện tại bị nắm đuôi không phản được.
Sở dĩ nó dám thách thức Khuynh Diễm là vì biết chắc cô sẽ không chấp nhận chết ở đây.
Con người của kí chủ, thích nhất là làm màu, sao có thể cam lòng nằm chết ở một chỗ hôi thối?
Nó cảm thấy càng ngày nó càng hiểu cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1234670/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.