Tuy rằng 013 thuận lợi kích phát dị năng giống như nguyên bản cốt truyện, nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được uy lực của nó, trước mắt chỉ dùng được vào việc thanh tẩy.
Tỷ như.
"Anh, mặt anh lại bẩn rồi, em tẩy cho anh nhé!"
"Anh, thần kỳ quá đi, anh xem em dùng nước tạo ra đám mây này!"
"Anh..."
Lê Đàn: "..."
Lê Đàn nhìn 013 bên cạnh đang vui vẻ nghịch những quả cầu nước, nhớ lại bộ dạng hắn toàn thân vết thương nằm trong lòng ngực mình.
013 chú ý tới vẻ mặt thay đổi của Lê Đàn, hắn thu hồi dị năng hỏi: "Anh sao vậy? Sắc mặt không tốt lắm."
Lê Đàn lắc đầu nói: "Anh chỉ hơi mệt thôi."
"Chúng ta mau về nhà thôi, đến lúc đó anh sẽ được nghỉ ngơi thật tốt." 013 nói, dọc đường đi thấy cảnh zombie đảo lộn thế giới quan của hắn, việc gọi điện thoại báo nguy không được đã cho hắn hiểu, tất cả đều phải dựa vào chính mình, cho nên hắn vẫn luôn làm quen với dị năng, trong lòng nghĩ tuyệt đối không thể liên lụy đến anh trai.
Nhắc đến nhà, Lê Đàn lúc này thấy cánh cửa bị Vũ Phong Thích đá hỏng như miêu tả trong truyện... Không biết còn cứu vãn được không.
"Trời ơi! Chuyện gì thế này?" 013 mở to mắt nhìn cánh cửa ngã trên mặt đất. Hắn dò dẫm nhìn vào bên trong nhà, đồ đạc mọi thứ vẫn ổn, hắn không dám vào mà quay đầu lại nói với Lê Đàn: "Có phải zombie xông vào nhà chúng ta không?"
"Hắt xì!" Ngồi trên trực thăng, Vũ Phong Thích đột nhiên hắt hơi một cái.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-ky-chu-dien-roi/2717413/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.