Một ngày như bao ngày bình thường lại trôi qua, hoàng hôn đỏ chói cũng đã nhường chỗ lại cho màn đêm vô tận đang dần buông xuống, trải dài khắp mặt biển.
Màn đêm vừa phủ khắp bầu trời, phía bên kia trăng khuyết đã bắt đầu xuất hiện.
Trăng khuyết vừa hiện rõ đã tỏa ra ánh sáng bao phủ cả một mặt của con tàu, ánh trăng len lỏi vào từng góc chiếu xuống biển, khiến cho mặt biển dường như cũng muốn tỏa sáng.
Sóng biển gợn từng con đập nhẹ vào tàu, tạo thành những tiếng động vui tai.
Cả con tàu đều được mở toàn bộ đèn lên, trông vô cùng nổi bật giữa vùng biển vắng lặng này, giữa một không gian yên tĩnh đen tối như thế, con tàu như ngọn đuốc thắp sáng cả không gian.
Vẻ yên tĩnh, phóng khoáng của biển vẫn như cũ, chỉ là con tàu ồn ào tấp nập bây giờ đột nhiên lại là một mảnh quạnh quẽ vắng lặng kì lạ.
Trong các nhà hàng đều không có một bóng người, phòng gym cũng thế, rạp chiếu phim, các tiệm spa...!cũng không là ngoại lệ.
Một tiếng động nhỏ cũng dường như không tồn tại, con tàu hào nhoáng xa hoa bây giờ như một con tàu bị bỏ hoang.
Từ phía của bức tường gần buồng lái bỗng nhiên xuất hiện thêm một lối đi tối tăm nhỏ hẹp, không những thế từ lối đi đó có hàng trăm con dơi bay ra, tiếng dơi kêu rôm rả cả thuyền.
Sự tĩnh lặng trên thuyền đã biến mất, thay vào đó là tiếng kêu chói tai của lũ dơi, lũ dơi như bị bón thuốc tăng lực, điên cuồng bay xung quanh thuyền.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam-thuong/2040782/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.